Chúng tôi phải trải qua cả ngày để quen với không khí ngày lễ, đi mua sắm và ăn tối trước khi về nhà vì cơn điên loạn của Giáng sinh. Phim xet Con có ước mình đang làm như vậy không?”
Tôi cười và nói:
“Dạ, con nhớ mình từng trượt tuyết trên Đồi Watson khi con còn nhỏ. Ba phàn nàn cho đến khi mẹ cắt lời ba:
“Quên đi anh Harold. “Mẹ rất xin lỗi con, John à!”
Cả hai mẹ con tôi đứng đó trong cơn bàng hoàng và xấu hổ. Tôi nhét tay vô trong áo thun của mẹ, định xoa tuyết vào bụng mẹ. Có một số lượng người đáng ngạc nhiên khi tuyết rơi lặng lẽ. Tôi chợt ngửi được mùi thịt xông khói. “Con là người đang cắt ngắn cuộc vui đó. Mẹ ơi, mẹ đẹp lắm!”
Mẹ quay mặt đi, tạo thêm khoảng cách giữa chúng tôi. “Có chuyện gì vậy mẹ?” Tôi hỏi. Và mẹ đã đúng. Mẹ mừng là chúng ta có thời gian này cho riêng mình. Tôi có thể nghe được tiếng lò xo kêu cót két từ cái giường bằng đồng cũ kỹ, khi mẹ trở người nhiều lần cùng với những tiếng thở dài nặng nề. Mẹ cười to đến nỗi hụt chân và đến lượt tôi cười khi mẹ đang trượt cắm đầu xuống đồi. Tôi nghĩ rằng ở tuổi 16, chúng không quá khổ sở khi vắng mẹ.
