Cái môn Văn ngu ngốc…” Trinh nhớ tới nhiệm vụ được giao nên lẩm bẩm chửi rủa. “Reng! Sex chau au Đáng nhẽ mọi việc sẽ kết thúc từ lúc mười giờ nhưng thầy hiệu trưởng lại rủ rê mọi người đi ăn với lý do làm quen. Ấy thế mà tính khí dữ dội của Trinh đã khiến cô bé không rên một tiếng mà tiếp tục đi tới, nói cô bé cứng đầu ngoan cố cũng được. Sáng hôm đó, bầu trời nắng nhẹ, từng áng mây trắng lững lờ trôi. “Vâng! Dĩ nhiên rồi! Hai giờ chiều. Đến lúc này, Minh cũng không khuyên nữa mà xuống xe dắt bộ, đi song song với Trinh. Trinh xua xua tay bảo: “Thôi cậu tự về đi, hôm nay bố tớ rước rồi.” – nói xong cô bé nhớ ra gì đấy, lôi từ trong cái cặp cũ ra quyển vở, dúi vào tay Minh rồi tiếp lời: “Bài tớ có chép trong này, về nhớ học, tuần sau sẽ có kiểm tra một tiết đấy.”
Minh cười trừ, ái ngại sờ lên đầu, nói: “Cậu nghĩ tớ đủ kiên nhẫn để xem và chép lại hết hả?”
Trinh trừng mắt: “Hừ, tớ tốn công chép cho cậu. “Vợ hư thế, làm gì mà cởi sạch hết rồi?”
“Ứ ừ, em mới về đang thay đồ thì anh gọi chứ bộ. Phong không phải làm tình không tốt, anh ta cũng có những kỹ năng và tuyệt chiêu riêng, cũng không phải do cái ấy của Phong có vấn đề hay gì cả…
Trinh nghĩ, lý do chính vẫn là từ cô. Trinh ngó nghiêng nhìn xung quanh một lát thì nhẩm đếm có tất cả là năm mươi sáu người tính cả cô, nếu so với số lớp gồm cả bảy cấp từ lớp sáu đến lớp mười hai thì số lượng giáo viên này tuyệt
