Nhẹ nhàng, không làm làm xao động hình ảnh của em. Phim xec Thằng bạn chợt nhớ có đứa bạn gần đây, hi vọng 3 kẻ sẽ đỡ buồn hơn. Chiều 24 Tết, chẳng có việc gì làm. chở em nhé. Em đồng ý nhẹ nhàng. Tôi chỉ mới biết tên em và khuôn mặt trắng mịn màng, không tì vết. Em, đến bây giờ tôi vẫn là mối tình đầu không thể quên của tôi, nơi tôi đã xây dựng bao tương lai với những ước mơ đẹp nhất. Em cười! Khi đến nhà thằng bạn, anh họ của em, mới biết em vẫn phải đi làm và phải qua trưa mới đi được. Tôi bắt đầu hiểu nỗi nhớ. Đêm tôi đã mơ thấy em. Thằng bạn huých vào lưng, làm tôi chuyển trạng thái từ pho tượng sang người máy, vô thức. Em hiện ra trước mắt tôi, vẫn sáng ngời, nụ cười rạng rỡ. Em thật gần, hơi thở thơm tho, nóng hổi. Nước trong vắt, lá dong xanh, tay em trắng. Tôi chẳng nhớ, mình đã nói gì hay có hành động gì. Hôm nay đã khác, tôi đã ra trường. Viên sỏi ném xuống mặt hồ, sóng lan ra, âm thanh vang lên. Và tôi chỉ nhớ thêm em là em họ bạn thằng bạn, nhà sát vách. Hình như tôi im lặng suốt quãng đường lên Nghi Tàm, tâm trí tôi chỉ ở đằng sau, cách lưng tôi khoảng 5 cm. Em lên ngay! Mắt em dò hỏi, chấp nhận, tự nhiên. Sóng sánh, tinh khiết. Chẳng nhớ thằng bạn đưa về như thế nào. Sợi tóc mai xòa bên má, như cố gắng làm nhòa đi màu trắng trên má em.
