Chương 1: Tần Nghĩa. Mà giang sơn rộng lớn, đồng nghĩa với trời cao hoàng đế xa, cho nên từ Hoàng thất đời đầu đến nay đã lập ra một quy định. Phim xet “Bệ hạ giá đáo!” Tiếng thét của Lương công công truyền từ đằng xa tới. Đây là tập tục từ xưa, mỗi khi sắp có hoàng tử, hoàng nữ ra đời, cả nước sẽ treo đèn đỏ, ngụ ý chúc mừng hoàng gia. Trên giường lớn, lúc này nằm một người phụ nữ, nàng chỉ khoảng 20, khuôn mặt thiên kiều bách mị, trên trán có mồ hôi thấm ra, trong lòng ôm một đứa bé trai. Ngày 12, tháng 12, Tần Sơ Hoàng Triều đại niên lịch, tân niên năm thứ 1489. Tần Sơ Hoàng Triều trải rộng từ bắc đến nam, bắc chặn Đại mạc, Thảo nguyên, nam giáp Hoang Địa, đông đối Đại Bình Dương, dưới trướng còn có vô số vương triều phụ thuộc, có thể nói giang sơn trải rộng gần như vô bờ. Cửa lớn ngăn cách phòng đẻ cao gần 4m được hai cung nữ tự động mở ra, Tần Hoàng khóe mắt còn không liếc một cái bước vào. Đương nhiên, Tần Hoàng sẽ không đi để ý những tiểu tiết này, trên mặt hắn hiếm có nở nụ cười, đưa lại Tần Ngự Trường cho Linh phi, sau đó lấy từ trong ngực ra một miếng ngọc bội đặt vào bên cạnh Nhị hoàng tử. Tần Hoàng như không có gì thẳng bước đến chỗ Linh quý phi, Lương công công đi sau Tần Hoàng một bước, nhẹ giọng nói:
“Thưa bệ hạ, Nhị hoàng tử vừa sinh đã là cảnh giới tiên thiên nhất phẩm, sau lưng có vết bớt kim long, chính là bổn mạng chân long.”
Tần Hoàng như có đoán trước gật nhẹ đầu, chân không ngừng bước,
