Mình ra quán uống nước đá đi anh. Phim xec Thời buổi này, bọn cướp giật đầy khắp ngoài đường. – Em còn nhét cả tiền nữa. Tôi kêu lên:
– Trời đất! Cô châm lửa hút vài hơi, rồi trao cho tôi. Mỗi lần nhìn thấy các cô em tóc tai rối bời gió bụi trên chuyến xe đi đến, hoặc mặt mũi bơ phờ từ rừng trở ta, lòng tôi trắc ẩn. Cái xóm đìu hiu hẻo lánh đến não lòng. Đàn ông là thứ mới chuộng cũ vong, là thứ phản bội, trời đánh thánh đâm. – Ôi, Mỹ Nhân là người phụ nữ đẹp phải không anh? Cô khoát tay:
– Ối. Đang đi, cô hỏi:
– Anh mấy tuổi? Mọi sinh hoạt nhộn nhịp của Cao Thạch, chỉ diễn ra tại Bến Gỗ, chừng vài tiếng đồng hồ vào giữa trưa, khi bọn thợ từ rừng ra, lái gỗ từ khắp các nơi khác tới. Chị Bảy chủ quán mang nước đến, rồi bỏ đi ngay như muốn tránh mặt. Cô ngó tôi, cười cười:
– Hỏi thiệt nhé, có thích em không? Đàn ông là thứ mới chuộng cũ vong, là thứ phản bội, trời đánh thánh đâm. Khó ưa. Bên hông quán, che thêm cái chái dùng làm nơi bán thịt rừng, và nước đá giải khát buổi trưa cho những đám thợ thuyền sinh hoạt nơi Bến Gỗ này. Cô khoát tay:
– Ối. – Vợ con ra sao? Tụi mình kết duyên thành chồng vợ được đấy. Cô thò tay vào xú chiêng móc một bao thuốc lá Hoa Mai bèo nhèo, điếu thuốc móp xọp. Mỗi lần nhìn thấy các cô em tóc tai rối bời gió bụi trên chuyến xe đi đến, hoặc mặt mũi bơ phờ từ rừng trở ta, lòng tôi trắc ẩn.