Đưa tay sờ lên ngực, tim đập thình thịch, Điền Vũ Mặc thở dài một tiếng. Phim xet “Con về phòng trước đây!” Điền Vũ Mặc nhỏ giọng nói với mẹ, nói xong liền chạy đi. Trong mắt hiện lên vẻ yêu thương, nồng đậm. Nhưng Điền Vũ Mặc vẫn không kìm được mà run lên, vội vàng tránh xa y. Con ăn cơm chưa?” Điền Nhược Vân khẽ chau mày, ánh mắt thoáng vẻ nghi ngờ. Để cho nàng gặp phải nhiều bất hạnh như vậy, nhưng hôm nay nàng không bao giờ … oán trách nữa. Nàng không để ý sau khi Tiểu Mặc đi, ánh mắt y trở nên kỳ quái, bí hiểm. Thật ra anh rất thương con, thân thể như vậy nhất định nó rất buồn. Trời đã chìm ngập trong màn đêm, mặt trăng cũng đã lên cao, cậu nhìn chăm chú mấy ngôi sao sáng lấp lánh bên cạnh. Nét mặt quan tâm, lộ ra bộ dáng người cha gương mẫu, rất mực thương con. Là một đại mỹ nhân. Giờ này mọi người đã về hết vì mình để quên sách nên mới quay lại lấy. Điền Vũ Mặc bước tới cửa, bắt đầu khóa cửa lại. Dượng mới vừa ăn cơm xong, muốn vô nhà tắm xúc miệng! Mình không cần sợ hãi, tên này không dám làm trò gì quá lố với mình đâu. Đã trễ như thế nhưng cậu vẫn không muốn quay về. Điền Vũ Mặc do dự hơn mười giây mới đưa tay nhấn chuông, lập tức đã có người tới mở cửa. Tiểu Mặc ăn đến ngán muốn ói, cậu vô cùng nhớ các loại món ăn ngon mẹ tự tay nấu.
