“Sao… anh có thể nói. Phim sex loan luan “Đẹp. Tôi cảm nhận sự khó chịu, bối rối của Phương Anh khi tôi từ từ nhưng hết sức nhấn mạnh, cục cằn khi nói:
“Em nói rằng mình đã đi đi chơi nhiều nơi TỪ HỒI EM VẪN CÒN YÊU ANH. “Khoảng một tháng trước. Và ngày mai, tự đi mà chuẩn bị cơm.”
Tôi im lặng nhìn em bước ra khỏi cửa. Không không, cái chính là em chưa làm những chuyện này cho anh bao giờ cả. “TỪ HỒI EM VẪN CÒN YÊU ANH” sao không phải là “từ hồi chúng mình chưa cưới” hay là “từ hồi hai đứa mới yêu nhau”, bản thân em là người chỉn chu, chưa bao giờ thiếu tinh tế đến mức để mắc phải sai lầm như vậy. Tôi rất rất muốn tin điều đó, nhưng … mọi thứ đều cảm thấy … Em muốn có anh. Nhưng thực ra thì … Hè đâu phải học nữa”
Em nhìn tôi ngạc nhiên. Em chưa từng nói như thế với anh, vậy tại sao lại nói ra câu đó?”
“Em không…. Giờ thì mu lồn mịn như mông em bé. Dù có tỉnh táo đến đâu, tiềm thức thức vẫn luôn là mối nguy hiểm thường trực. Hả?”
Tôi giả vờ suy nghĩ. Điều này cũng dễ hiểu, bởi vì con bé là một bản sao hoàn hảo của mẹ nó. Em không bao giờ chủ động với anh cả. Em nhìn tôi như thể tôi đang phát điên, phát dại. Khi tôi còn trên giảng đường đại học, tôi từng nhớ một giảng viên tâm lý học cũng đã đề cập đến yếu tố tâm lý này, các nhà nghiên cứu gọi đây là “cú trượt chân”.




















