Tôi không ăn nữa mà im ỉm nằm rạp xuống cạnh bàn chân của cô chủ, tôi thè lưỡi thở phì phò tỏ vẻ buồn rầu. Phim sex hiep dam Nhà anh nuôi chó bán lấy tiền. Quay một vòng rồi cô chủ mới ngoắc cái tay nhìn về phía cái thằng đang ngồi như chiêm ngưỡng một nữ thần:
– Liếm em không? Vú con người là vậy sao, vú cô chủ mới của tôi chỉ giống vú mẹ tôi ở cái núm thôi”. Aaaaaa, nhẹ thôi không anh ra mất. loài chó chúng tôi mặc dù mầu sắc thì hơi kém một tý nhưng các giác quan khác thì hơn hàng trăm lần so với loài người, đặc biệt là mũi cực tinh, chúng tôi có thể ghi nhớ và phân biệt được cả triệu loại mùi khác nhau, ngửi được mùi ấy từ rất xa. Cô chủ thì vẫn ngửa lưng tựa vào ghế so pha giống nữa vừa rồi, còn thằng chủ sau khi đeo xong cái mà cô chủ gọi là bao thì quỳ xuống sàn, buồi nó ở háng nó gần chạm vào háng cô chủ. Cô chủ lại trở lại giọng buồn buồn làm tôi cũng chẳng thiết ăn. Tôi đứng trên ghế đá nhìn theo bóng cô chủ, mùi cô chủ tôi đã ghi nhớ kỹ trong đầu. Trở lại với thằng chủ của tôi nào. – Nhẹ thôi em, nhẹ thôi ……. Rồi cô chủ vòng tay ra đằng sau: “à thì ra cái móc của cái áo nhỏ nó nằm ở sau lưng, lạ nhỉ, móc của cái quần thì đằng trước, móc của cái áo thì ở đằng sau, sao người ta không làm luôn ở đằng trước đi cho tiện nhỉ, con người quả là lắm chuyện”.