John tiếc rẽ:
– “Tôi mong là con bé sẽ tìm đến mình, ít gì thì thêm một lần nữa…” Ngừng lại một chút, John tiếp… “Anh thì đã rồi… Tôi còn chưa có cơ hội thử lỗ sau của cô bé, hà! Xnxx …” John thở ra. Hoa vui mừng ra mặt, nàng đã tự cộng điểm rồi, không cần 5 điểm mỗi câu, chỉ 4 điểm thôi thì đủ cho nàng được con A; nếu không, đâu còn được ở ưu hạng nữa!… Jim tiếp:
– “Theo như anh John đề nghị, chúng tôi cho chị thêm 3 điểm câu này, 2 điểm cây này, còn câu này thì 3 điểm… Như vậy hạng bài kiểm của chị từ C sẽ lên B.”
Hoa sững người, nàng lắp bắp…
– “Nhưng… sao… chỉ có… 8 điểm thôi hả Giáo Sư?!” Nàng thất vọng vô cùng, mặc dù nhiều người mơ ước được con “B” nhưng riêng nàng… Con B sẽ làm cho nàng mất danh hiệu sinh viên xuất sắc tối cao – hồi giờ nàng chỉ có hạng A mà thôi… Hoa đã tính rồi… lẽ ra nàng phải được 4, 5 điểm thêm cho mỗi câu. Đối với người học trò giỏi, chăm chỉ, siêng năng như Hoa thì con “C” không thể chấp nhận được! Cũng tại thằng khốn nạn…” Hoa rũa thầm, nàng nhớ tới hôm đó…
*
* *
Sau cả tuần lễ đóng của ôn bài cho kỳ kiểm tra cuối khoá, Hoa vững tin là nàng sẽ giữ được thành quả của mình… Rồi Hoa chợt nhớ tới Trung… Cả tuần rồi, theo như nàng kiên quyết, hai người không gặp nhau để nàng tập trung ôn bài… Rồi, ôn bài đã xong, Hoa thấy nhớ cái ngọt mềm khi môi lưỡi của Trung quấn quít môi lưỡi của nàng… thấy thèm cái rung động khi bàn tay của Trung vuốt
