Sáng hôm ấy vừa về đến cổng và chạy xe vào nhà, trên vai chiếc balo (những đồ như quần áo, bàn ghế, đồ dùng… Phim sex my Nhìn chung dù không còn tình cảm nhưng cô Phượng vẫn còn duy trì cái nghĩa, vẫn chăm ông ấy. T: cháu không nghĩ đến tuổi này mà cô vẫn còn được làn da thế này đó. Bỗng cô hỏi: làm gì mà tự nhiên lại nhắm mắt rồi lại hít thở sâu vậy, đang mơ màng đến em nào à? . . . … Tôi là một người rất nhạy về các vấn đề này, có thể là do kinh nghiệm. Cô không hỏi gì thêm vì có lẽ đã nghe mẹ tôi kể. T: cô Phượng, cho cháu cầm tay cô thêm một lúc nhé. T: Dạ, cháu về ở đây, và tìm việc ở đây luôn chứ không lên lại Sài Gòn nữa. Tôi: cháu chào cô. Tôi chưa vội buông cánh tay cô, thậm chí tôi còn kéo nhanh tay tôi cầm nhẹ vào bàn tay đang úp trước mặt tôi. Lúc này tôi mới có thời gian để ngắm rõ cô Phượng, tất nhiên là lén nhìn, giả vờ nhìn quanh quẩn chứ làm sao dám nhìn chằm chằm vào cơ thể cô. Với nhà cháu nên cháu biết, mùi này thường không có, nên chỉ từ cô. Chương 1: Ngày trở về định mệnh
“Vinh quang đi về nhà
Thất bát đi về nhà
Đường về nhà là vào tim ta”
Tôi không nhớ là câu ai nói, nhưng đó là cái ngày mà tôi “thất bát đi về nhà”, vì sau một thời gian từ khi ra trường và lăn lộn trên Sài Gòn, tạo được ít thành tựu nghề nghiệp xây dựng thi lại trắng tay, mua được căn hộ bé bé và một chiếc 7 chỗ nhưng đành bán cả để trả nợ, rồi
